Đọc để suy nghĩ

Thế hệ chúng tôi đã hoàn thành sứ mệnh giải phóng dân tộc khỏi sự nô lệ về thể chất. Tuy nhiên hiện nay chúng ta vẫn còn là nô lệ về công nghệ và tri thức nước ngoài. Thế hệ các em phải tiếp tục công cuộc đấu tranh giải phóng nô lệ ấy.

Bài viết còn nhiều và dài hơn nhưng tôi thấy cần phải trích ra để cho các bạn đọc và suy nghĩ. Đó là lời tâm sự của một thiếu tướng tình báo Nguyễn Đình Ngọc.

Đúng đấy, vẫn còn là nô lệ! Ko như nhìu người vẫn lầm tưởng. Với cái đà này, ko bit bao giờ VN mới thực sự thoát khỏi nô lệ? Đủ loại tiêu cực, cơ sở vật chất thì thiếu thốn…

Uhm cái này thì sao ta lại ko làm dc nhỉ? chỉ còn là thời gian thôi và nó cũng cần phần lớn sức lực của lớp tré ta ngày hôm nay đấy

Trong hoàn cảnh khó khăn nhất của một dân tộc và cùng một mục tiêu chung và cao cả là giải phóng dân tộc thì tất cả mọi người sẽ đồng lòng. Tuy nhiên, khi sự khó khăn đã qua và nhiệm vụ đã hoàn thành thì các vấn đề khác nảy sinh rất nhiều. Tôi muốn nói đến hai bản chất khác nhau của sự việc. Một nhu cầu được có quyền tự do để sống và một nhu cầu mưu cầu cuộc sống. Một vì mục đích chung và một vì mục đích riêng. Tất cà điều nằm trong nhận thức của mỗi cá nhân. Câu nói tôi trích dẩn trên phản ánh tâm trạng chung của một thế hệ trước suy nghĩ về hệ tư tưởng của thế hệ sau vốn sinh ra trong thời kỳ độc lập và hòa bình. Đôi khi các bạn trong thế hệ chúng ta không nhận thức hoặc biết mà không cho rằng đó là điều quan trọng. Tôi hỏi các bạn một vài câu: tại sao các nước châu Âu, nước Mỹ, Nhật không dùng tài nguyên của đất nước mình và dùng tài nguyên của các nước thứ hai hứ ba khác, phải chăng họ nghèo tài nguyên. Tại sao họ tích cực đi lên công nghệ cao và xuất khẩu sản phẩm công nghệ cao cấp trong khi chúng ta xuất khẩu sản phẩm thô với giá thấp, nhân công thấp để đánh đổi xe máy, ô tô (vốn thay đổi công nghệ hàng ngày) với giá trị cao gấp chục lần. Tất nhiên câu trả lời phụ thuộc vào chúng ta , thế hệ trẻ định hướng của lãnh đạo. Vấn đề nào cũng quan trọng, thế hệ trẻ là sức mạnh, còn lãnh đạo là kim chỉ nam. Tôi không thích làm chính trị, nhưng muốn nói nếu hai vấn đề này không kết hợp nhuần nhuyễn thì sự phát triển sẽ không tốt và chúng ta cứ nghèo hoài và nghèo sau hơn thậm chí là cả các nước đang đi sau ta. Tôi xin mạn phép dừng bài viết ở đây. Riêng

1 phát biểu hay anh có thể post thêm ko anh để mọi người suy nghĩ thêm

tôi xin nói thêm là không cần thiết. Vấn đề không phải và post thêm cái hay để suy nghĩ và chúng ta suy nghĩ thế nào về câu nói đó để tự định hướng cho mình một lối đi đúng đắn trong cuộc sống.